Hôm qua đi đổi tấm căn cước và nhận được tấm giấy hẹn của công an quận đúng 2 tháng sau quay lại lấy tấm căn cước đã đổi này. Về nhà, nghe loạn xà ngầu về “cách mạng” công nghiệp 4.0…
Hai tháng để công dân có một tấm căn cước đi đổi. Hai tháng là khoảng 60 ngày. 60 ngày đủ để làm nên chiến dịch Điên Biên Phủ ngày xửa ngày xưa. 60 ngày công dân ra đường sẽ không có một tấm giấy thông hành, và hiển nhiên gần như không làm được gì liên quan đến công quyền và xã hội này. Coi như 60 ngày hiển nhiên gần như mất quyền công dân rồi !?
Rõ ràng ta thức cả đêm để nghĩ điều duy nhất nhỏ nhoi về tấm giấy công dân này: Tấm căn cước này phải “chế tạo” bằng cách gì, bằng thứ gì khó đến mức để chính quyền kiến tạo hô hào cách mạng 4.0 lại mất hai tháng mới làm xong ?
Một câu hỏi nhỏ nhưng có thể là “thiên nan vấn” ở xứ sở này. Như hàng vạn “nan vấn” bi hài khác đã thải loại ra trong xã hội sắp làm cách mạng 4.0 này.
Hồi còn đi dạy ở một trường cấp 3, một thầy giáo dạy tin học giải thích lý do không thể tin học hóa trong trường học, nhất là việc làm sổ điểm điện tử cho học sinh là: nếu trường minh bạch hóa hết mọi thứ thì sẽ rất khó để ban giám hiệu thực hiện lách điểm và các cắc cớ ưu tiên khác cho con em mấy người bên ủy ban ?!
Cải cách hành chính ở các bộ, ngành, mọi cơ quan đều vấp phải những barie vô minh kiểu như vậy dựng lên…
Xà quần liên tiếp công án nghi vấn này thì sẽ hiểu ra một điều: cách mạng công nghiệp 4.0 hay n.0 gì đi nữa mà với hệ thống nhân lực 1.0 do giai cấp công nông lãnh đạo thì chịu. Vì lúc ấy chỉ x. cơm là quan trọng thôi.
Cầm tờ giấy hẹn ra quán nước với đầy vẻ ngao ngán trước cổng, bà chủ quán dạy cho rằng: chú thêm chút tiền thì có người làm cho nhanh thôi mà ?!
Bài học “vô giá” của bà công dân hàng nước nhắc nhở để nhớ ra chân lý triết học của ông Mác nói từ thế kỷ XIX: vật chất có trước, ý thức có sau; vật chất quyết định ý thức. Lịch sử và những tư tưởng có từ thế kỷ công nghiệp cơ khí vẫn còn đang vận hành kia mà.
Bởi vậy công dân yên tâm ra về, kiên nhẫn sống với 2 tháng không có quyền công dân, nhìn lên trời để lạc quan thấy những làn mây trắng đục in hình cách mạng 4.0 mơ hồ khắc khoải một nỗi tuyệt vọng vô danh…
Saigon, một ngày buồn bã quen thuộc năm Đinh Dậu.